Yên' Ðào: ko sao mà
Yên' Ðào: có sao đâu
Yên' Ðào: ko sao mà
nguyenngocquan_18: a sẽ nói "uh"
nguyenngocquan_18:
Yên' Ðào: em tàn nhẫn với anh
Yên' Ðào: a ko thấy thế sao
nguyenngocquan_18: có
Yên' Ðào: sao anh ko trách em
nguyenngocquan_18: dĩ nhiên là thấy
Yên' Ðào: mắng em
nguyenngocquan_18: có giận
nguyenngocquan_18: có nóng người
nguyenngocquan_18: có mỗi thứ nhưng chỉ là 1 chút
Yên' Ðào: em thấy ko phải vậy
nguyenngocquan_18: nhưng làm sao đc
nguyenngocquan_18: a bế tắc
Yên' Ðào: em mà như anh em điên ấy chứ
Yên' Ðào: có thể
nguyenngocquan_18: em đâu như anh
nguyenngocquan_18: anh vốn cũng đã điên rồi mà
nguyenngocquan_18: tự cho mình có thể thế này thế kia có thể mạnh có thể yếu có thể hơn người ta và có thể yếu xìu
nguyenngocquan_18: út làm a buồn
nguyenngocquan_18: a cảm nhận đc hết
nguyenngocquan_18: và a phải làm thế nào?
nguyenngocquan_18: ?
nguyenngocquan_18: ?
nguyenngocquan_18: sống sao cho đáng sống cho có ý nghĩa vì mỗi phút giây ra đang sống là ta đã sống..còn về sau có sống đc bao nhiêu giây bao nhiêu phút thì ko ai biết đc
nguyenngocquan_18: vậy nên
nguyenngocquan_18: sao ko dùng những lời lẽ ngọt ngào
nguyenngocquan_18: những cử chỉ thân thiện với nhau
nguyenngocquan_18: tìm kiếm những nụ cười
nguyenngocquan_18: sự hạnh phúc
nguyenngocquan_18: có hơn ko
nguyenngocquan_18: sao phải làm nhau khó xử
nguyenngocquan_18: phải suy nghĩ
nguyenngocquan_18: đắn đo
nguyenngocquan_18: giận ko đc
nguyenngocquan_18: buồn ko đc
nguyenngocquan_18: vui cũng ko xong
nguyenngocquan_18: gượng gạo 1 chút
nguyenngocquan_18: chẳng thể tự do thoải mái đc
nguyenngocquan_18: em gặp vd với cs của chính mình
nguyenngocquan_18: em cần 1 nơi để xả,,để em trút
nguyenngocquan_18: cần có ai đó nghe
nguyenngocquan_18: người nghe rồi dùng phương pháp nói lại với em sớm đã bj em chọc cho khóc rồi còn j
nguyenngocquan_18: em lại tiếp tục tình a làm việc đó nữa àh
nguyenngocquan_18: a chắc chắn là mạnh hơn nó
nguyenngocquan_18: nhưng a cũng có cảm nhận của mình chứ
nguyenngocquan_18: em hỏi a mới nói thôi
nguyenngocquan_18: vì là anh em
nguyenngocquan_18: nên chẳng có j ko thể nói đc cả
nguyenngocquan_18: thẳng thắn là nền tảng mà
nguyenngocquan_18: đối mặt và vượt qua là hơn
nguyenngocquan_18: a nói xong rồi
nguyenngocquan_18: e nói đi
nguyenngocquan_18: ngay cả anh em ruột còn có lắm lúc cãi nhau giận nhau thậm chí đánh nhau cơ mà
nguyenngocquan_18: thực sự thì a chưa bao giờ đánh em anh
nguyenngocquan_18: nhưng giận nó thì nhiều
nguyenngocquan_18: đã có lúc tưởng chừng như sẽ ko nói chuyện..ko chơi với nó cả đời này "hồi bé mà"
nguyenngocquan_18: nhưng chẳng hiểu sao đc 1 ngày thì đâu vào đấy
nguyenngocquan_18: vì sao?
nguyenngocquan_18: vì là gia đình
nguyenngocquan_18: là anh em
nguyenngocquan_18: cta cũng vậy
nguyenngocquan_18: coi nhau là anh em
nguyenngocquan_18: là 1 gia đình nhỏ bé mới có
nguyenngocquan_18: cũng xây dựng nó
nguyenngocquan_18: năm tháng cứ qua đi.......chỉ có tình cảm của cta là thật...a sẽ mãi trân trọng điều này
nguyenngocquan_18: hết
nguyenngocquan_18: em có đang nghe a nói ko?....a nói vớ vẩn thôi..bỏ qua đi...