nước sinh viên

Ôi một ngày rổ rá chó má được báo hiệu bởi tối hôm qua...đang vò quần áo bằng xà phòng thì với 1 cái tai thính như tai thỏ mình ko còn nghe thấy nước chảy trong đường ống chảy xuông tầng 1..và với 1 tính đa nghi như tào tháo mình đã nghi là hết nước...lại tự chửi mình "phủi phui cái mồm"..vậy mà nó hết thật cho đến tận giờ....làm sao???...thôi thì lấy khăn mặt lau tay rồi mặc đồ đi ăn kơm..trời thì mưa phùn ướt át quần áo giặt thì thối um hết cả...chăn hôi gối cũng vậy...đúng là cái mùa ẩm ướt khó chịu mà. 
Đi ăn kơm về chân tay ướt át hok có nước đánh răng rửa mặt...thôi thì còn bao thằng cũng bẩn như mình nên mỉm cười ngồi máy chơi game..đc 1 tẹo thì cúp điện..híc híc..thế là thắp nến đánh bài..lại với 1 con mắt mèo nhìn trong bóng tối anh ko đánh nhầm cây chốt nào..hội 41 điểm tứ cường 3 thằng thua mất tiền..và mình ko mất tiền..âu thì dù có đen đủi thì cờ bạc mình hên lắm mà.  
Đi ngủ lúc 2h đêm thì phải xác định là 6h dậy đi học..thế mà lại mơ toàn ác mộng..mà trong mơ mà kẻ chịu thiệt lại luôn là mình nó mới đau...mơ mình móc túi đc cái ví của 1 thằng đại gia vậy mà với đôi tay của 1 siêu trộm móc kiểu gì mà lúc chạy về nhà nó lại có 10k là thế nào nhể?..pờ li theo mi oai?  
mình phóng xe đi chơi thế éo nào tại phi xuống ruộng...người thì ko sao vì khinh công cũng khá..nhưng cái xe thì nằm trên kia kìa ác mộng làm mình dậy lúc 5h30..vô blog thì thấy blog [Alone..] vô đó thì lại túm trượt cái page view 2,396,396 chỉ vì nó bj auto comment đẩy mất lên 3 cái ức lòi mắt. 
Đi học vật vã trên lớp thì hôm nay lại hok giống mọi hôm..ko một ai buồn ngủ..cả lớp cứ tỉnh bơ..àh ko..có RR nó đau mắt nên ngủ và thiên thần ngủ gật của lớp..A Huy..anh có thể ngủ mọi lúc mọi nơi mọi tư thế và mọi địa điểm thời gian...thế mà lại ko điểm danh  
Chốt lại là tối nay mà ko có nước thì mời anh em đăng ký …..tớ lập đôi chúng ta xuống đái vô phòng công tác sv nhé.
-->Đọc Tiếp Bài Này...

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Sống Về Đêm



sống về đêm.

Ngày :

Photobucket Cái phố xá bụi bặm cứ cản bước nhưng ai muốn lãng quên giữa chốn đô thị hoang vu nhưng cũng kha la sầm uất này . Tiếng xe chạy náo nhiệt , mọi người tấp nập , gặp nhau rồi lại lướt qua nhau , có thể sẽ chẳng bào giờ gặp lại . Họ còn có cuộc sống riêng , công việc riêng . Nó cứ như 1 cỗ máy khổng lồ , để con người mãi mãi cuốn theo vòng quay của nó , để rồi 1 lúc nào đó , chợt nhận ra mình đã để đánh mất nhưng thứ thân yêu từ bao giờ !?

thứ ma mình dùng sa sỉ nhất. đó chính là thời gian.cuộc sống tẻ nhạt khiến con người ta có cảm giác muốn phá phách một cái gì đó.mình cũng vậy. nhưng lại không dám .vì lo sợ một nguy cơ thất bại sẽ xảy ra. trước kia.nhận phần thua về mình mà không hề thử.không phải tính cách của dt. Nhưng giờ thì có một chút thay đổi. mình đã nhận phần thua.sau khi đã cho bản thân mình rất nhều cơ hội.

Đêm :

PhotobucketKhoảng không gian yên ắng nhất trong ngày , ký túc xá nơi mình ở cũng khá yên tĩnh , nên về đêm cũng tĩnh mịch lạ thường . Đôi lúc chỉ nghe thấy vài tiếng xe rồi lại thôi .

Mình hay thức khuya , chẳng làm j cả , chỉ ngồi đó nghe nhạc , nhắn tin , nhìn bâng quơ ra cửa sổ , thỉnh thoảng lại lấy tờ giấy khi vội những ý tưởng mới ^^ . Đêm : là giờ mọi người tìm lại mình với chính con người thật của mình , ko mặt nạ , ko giả dối . , Là lúc để mình bình tâm nhìn lại cuộc đời .mình cũng vậy. sống về đêm.

Thỉnh thoảng đi lên sân thượng , để cảm nhận những cơn gió đang ôm lấy người , ngắm ông trăng 1 mình soi sáng trên trời , nhìn ra con đường vắng ngắt ,cánh đồng xa xa nơi mà một thời mình ghi dầu chiến tích ở đó, chỉ có ánh đến đường leo lắt là thứ ánh sáng duy nhất còn sót lại ban đêm. ,có lúc hát vẩn vơ , đôi khi lại ngước lên nhìn đến 1 nơi nào đó xa xa ...

Đêm , còn là lúc để yêu ko bị ngăn cấm , để thảo hồn vào suy nghĩ vu vơ nào đó mà ko sợ ai chê trách , thoảng như tìm thấy những kí ức đã mất đi . Biết ở nơi nào đó , ai đó có bình yên ko ?

Đêm :còn là lúc mà mình nghĩ về tương lai,về quá khứ,và về hiện tại….giường như vào ban đêm mọi thứ giường như rõ ràng hơn. Đáng buồn thay khi nhận ra rằng mình là kẻ chẳng ra gì.

Đêm :khi mà tất cả mọi người đã chìm trong giấc ngủ..chỉ còn mình ngồi đây…thử tổng kết cuộc đời mình.và thấy rằng.kể ra thì mình cũng làm được khá nhều việc rồi đó chứ..”lên xuống nhưng không rực rỡ,dồi trá và vâng lời. đó là cách mà mình lớn lên”

Đêm :khi mà không còn gì xung quanh tác động..minh lại trở về với con người thực của mình..không phải là dtdtt…nhận ra mình còn yếu,kém, chỉ giỏi trên lý thuyết.nhưng thực tế thì chẳng có gì. nhắn tin cho congau chia sẻ cho nó nghe những điều ức chế mà mình gặp phải cũng có khi đó là niềm vui.

Tóm lại: đêm là lúc mà mình sống là chính mình.không mặt nạ không giả rối.không cần giữ ý tứ.không cần kiềm chế bản thân.không phải là. dtdtt

ngủ :

Photobucket mình thường ngủ muộn,nên cũng dậy khá là muộn. khi chưa chứng minh được là vô lý,thì mình đành phải công nhận điều đó có thể xảy ra.mình hay mơ nhưng giấc mơ rất kỳ lạ.nhưng mình thích những giấc mơ đó vì có thể coi đó như những điềm báo trước hoặc là những điều không thể xảy ra trong thực tế.

hôm qua vể quê….đéo hiểu chuện j` xảy ra nữa…mơ mình bị rắn cắn….mình bắt con rắn hổ mang bành….nhưng không đập chết nó…mà lại thả nó đi….nhưng nó lại quay lại cắn minh…mình vẫn biết cách sơ cứu vết thương ….nhưng lúc ấy mình phải buông xuôi…vì nó cắn vào ngực ...cuống cuồng tìm cách đi viện truyền huyết thanh….”cạch cạch cạch”..con chó con cào cào vào cánh cửa làm mình tỉnh giấc….hỡi ôi chỉ là giấc mơ…mấy lần trước ngủ ở nhà cũng thường hay mơ….nhưng là mơ mình phang lô….đã thề là đéo đánh lô nữa rồi mà cứ hay mơ….

mỗi người một ước mơ……..nhỏ bé và lớn lao …..cho riêng mình…ước mơ có thể thành …….có thể không…..

ngủ là trạng thái tốt nhất để quên đi cái gì đó mà khi tỉnh táo nó thường ám ảnh ta.hoặc la cách để nhớ đến một cái gì đó mà lúc tỉnh táo ta không thể nghĩ ra nó là cái gì. Dream and hope

Mưa :

Photobucket Mình đã lớn, nhưng vẫn như thuở ấu thơ, ngồi lặng mình dưới cơn mưa, nhìn mưa rớt qua kẽ tay, vắng lạ. Lắm lúc ngồi , thả hồn theo những suy nghĩ vẩn vơ nào đó, ngoài trời mưa tầm tã, chợt nhận ra bản thân mình đang khóc. Khóc cho ai? Khóc cho cái gì, đó là điều mà chẳng bao giờ mình giải đáp được. khi mình nhận ra đó là những giọt nước mắt .thì mình đã ngưng từ bao giờ rồi.bởi vì dtdtt ko muôn khóc bởi những điều vô nghĩa.cho dù đó là giọt nước mắt cho chính bản thân mình.

Buồn thật đấy, buồn cho những ước mơ không thành, buồn cho giấc mộng đầu đời chợt tan vỡ mất, buồn cho những số phận kém may mắn.xin lỗi đời quá đen. phải chi nỗi buồn và nỗi nhớ cũng như hạt mưa, rớt xuống rồi tan đi, thì có lẽ lòng mình sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.

Bạn:

Bạn là người ta có thể sẻ chia mọi thứ, là người ta có thể để ta gục đầu vào vai mà khóc, họ có thể đứng lặng trong đám đông để mỉm cười khi ta thành công, nhưng lại là người đầu tiên ôm ta khi ta thất vọng nhất.

Photobucket Mình hạnh phúc vì có nhiều bạn tốt, họ có hiểu mình hay không? Điều đó chỉ có bạn biết. Trong cuộc sống không phải lúc nào cũng đạt được những điều mình muốn. Cuộc sống sẽ đẹp biết bao nếu chúng ta có thể sống thật lòng với nhau, thanh thản.

Mình hạnh phúc vì có thể sẻ chia với những vui buồn của bạn, lúc đó mình chợt nhận ra rằng, ít ra mình cũng có ý nghĩa với một người nào đó. Bởi vì hạnh phúc cũng như hương thơm , khi bạn mang lại hạnh phúc cho ai đó nó cũng sẽ vương vấn 1 chút j cho bản thân bạn.

Yêu:

mỗi ngươi một tình yêu. ôm ấp và nhớ mong trong cuộc đời.tình yêu có ngọt ngào có buồn vui.

Photobucket Đơn giản chỉ là yêu 1 người , nó như 1 cơn giông mà bạn chẳng bao giờ biết đc nó sẽ ập xuống lúc nào và tác hại của nó .

Có những lúc trong lòng nghe trống vắng, Chỉ vì giấc mơ đã vắng tên 1 người ,Có nhưng lúc lòng mình như khép lại , vì con đường kia giờ chỉ còn lại mình ta .

Bạn đã từng thức thật khuya để tận hưởng cuộc sống ban đêm vắng lặng, chỉ mỗi bạn với biết bao dòng suy nghĩ miên man, nhớ "người ta" đến nao lòng, có thể gọi điện thoại hay nhắn tin cho người đó nhưng lại... không thể, vì một lý do "ngốc nghếch’’ nào đó... Chạnh lòng và muốn quên đi, khóc thật nhiều, thật nhiều để ngày mai bắt đầu một ngày mới không có những nỗi nhớ day dứt khôn nguôi và tập trung hết mình vào công việc. Bởi khi người ta khóc thật nhiều và buồn đến mức không thể nào buồn được nữa thì sẽ rơi vào cảm giác ’’trung hoà’’. Nhưng quandtdtt không được khóc vì những điều vớ vẩn đó.phải vượt qua tất cả những tình cảm đó thì mình mới sống là chính mình được.

Người ta bảo cũng đúng thật, có lẽ chỉ một phút phải lòng nhau, một ngày yêu nhau nhưng phải mất cả đời để quên nhau... Thời gian sẽ làm người ta ’’thôi nhớ’’ nhưng không có nghĩa là ’’không nhớ’’...

thời gian sẽ la không bao giờ đủ để yêu hết những gì ma mình cần yêu thương.

tổng kết: Hưng yên trời lại 1 ngày mưa , mưa cho những giấc mơ dài bất tận , mưa cho những ngày mai chỉ còn nụ cười rực nắng ..mưa cho những nỗi buồn biến mất. không chỉ cho tôi mà còn cho cả những người xung quanh tôi. Mưa dể rồi Ngày mai trời lại sáng , phải vậy ko?

Rồi ngày mai sẽ khác... vì ai biết trước ngày mai sẽ thế nào?

vậy nên chỉ cần sống tốt ngày hôm nay đã. tươi cười vui vẻ để chào đón ngày mai. hạnh phúc la cái gì đó rất xa vời.nhưng đôi khi nó lại rất gần gũi và đơn giản. đó là sang ngủ dậy thấy rằng mình còn sống sau tất cả những gì mình trải qua ngay hôm qua thì những khó khăn của ngày hôm kia thực ra chẳng có gì là qua lớn.

giờ đây mình đành phải “sống thực ” thôi.không thể tính trước được thì mình cũng không tính nữa.

và tôi đã thua thua thật rồi.những thất bại liên tiếp đã khiến mình nhận ra nhiều điều quan trọng.có lẽ đây là lần cuối cùng tham gia chơi ván cược mà người làm cái có thể nắm giữ số phận của người chơi…vì nó không công bằng…. thực ra thất bại vừa rồi chẳng có gì là quá to tát cả.mình sẽ ổn thôi.vậy là một nguy cơ xấu có ảnh hưởng đến tương lai đã được loại bỏ. stop here.

-->Đọc Tiếp Bài Này...

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

 
quandtdtt - Wordpress Themes is proudly powered by WordPress and themed by Mukkamu Templates Novo Blogger