Nếu ngày mai em không còn tồn tại...
Hôm rồi em hỏi "Nếu một ngày em không còn tồn tại.thì anh sẽ thế nào?”
-[N]ếu ngày mai em còn không tồn tại thì hôm nay anh sẽ ra sao ?
-[N]ếu cuộc đời của 1 con người luôn luôn phải chịu cô đơn thì tương lai của họ sẽ như thế nào nhỉ?
-[N]ếu trên thế giới này không hề có thứ xa xỉ được gọi là tình yêu thì con người sẽ sống ra sao?
-[N]ếu như con đường kia cứ dài mãi ,dài mãi dài vô tận thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Và nếu trong hiện tại, tương lai và quá khứ con người không có ước mơ thì liệu họ sẽ trở nên như thế nào?
-và nếu tôi không phải là Quanct_dt thì tôi sẽ sống ra sao?
...
-[N]ếu ngày mai em có tồn taị hay không tồn tại thì hôm nay và ngày mai anh vẫn sống.
Nếu ngày mai em không còn tồn tại, anh sẽ ko khóc đâu.có chăng chỉ là 1 hay 2 giọt nước mắt của phần mềm yếu trong con người anh.ngay sau đó là sự trống rỗng vô hồn.ko biết mình suy nghĩ j nữa..có thể sẽ ko còn phải đau đầu khi nghĩ ngợi nữa. thanh thản thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc.
Nếu em không còn tồn tại,anh sẽ lại Refresh lại bản thân.a vẫn phải sống.anh sống không phải cho riêng mình anh.còn có rất nhiều người cần anh sống.và luôn mong muốn anh sống tốt.chắc em cũng vậy.vì vậy anh sẽ cố gắng sống thật tốt . vui vẻ thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc.
Nếu một ngày em không còn tồn tại, anh sẽ vẫn đi lang thang trên các con đường quê quen thuộc mà chẳng cần phải nhớ đến ai đó khi mỗi cơn gió thơm mát thổi vào người . Thanh bình thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc.
Nếu một ngày em không còn tồn tại,anh sẽ ko còn chịu thiệt thòi mỗi khi em giả vờ giận dỗi...sẽ ko phải tự đấu tranh với bản thân để nói câu xin lỗi.tuy anh tạo ra gió nhưng em biến nó thành bão.dập tắt cơn bão làm đt thấy vui. Thỏa mãn thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc
Nếu một ngày em không còn tồn tại, anh sẽ không mất mấy phút trước khi đi ngủ để nghĩ về 1 cơn gió khiến ct bị khuất phục.đt cũng ko làm j đc nữa.chỉ biết đứng nhìn và jup sức. Lúc đó anh chỉ cần đặt lưng xuống và nhắm mắt, không cần phải nghĩ ngợi nhiều . Thoải mái thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc.
Nếu một ngày em không còn tồn tại. anh sẽ chẳng còn phải ngày nào cũng liên lạc với 1 số điện thoại quen thuộc.đôi khi chỉ để hỏi câu “ ngày hôm nay thế nào?” . Tiết kiệm thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc.
Nếu một ngày em không còn tồn tại, anh sẽ không cần phải xem chương trình dự báo thời tiết xem ở nơi nào đó mưa hay nắng, lạnh hay nóng . Sẽ không cần tự hỏi liệu ai đó có sống tốt..có bị ốm hay ko? Dửng dưng thế thôi, nhưng đó không phải là hạnh phúc.
Nếu một ngày em không còn tồn tại , anh sẽ lưu lại những j về em vào 1 góc trong trái tim…căn bản là ko thể xóa nó đi đc.. và để những thứ đó sống cùng anh đến hết cuộc đời này.…anh vẫn sẽ sống..và phải sống thật tốt..và nếu may mắn có thể a sẽ gặp một người con gái nào đó. Khuất phục đc ct hay đt chẳng hạn…lúc ấy anh tự chúc mình may mắn vậy..những j là kỉ niệm hãy cứ giữ nó là kỉ niệm..và hãy cho chính mình một cơ hội.
Vì với anh hạnh phúc thật đơn giản: hạnh phúc là cảm nhận hồn nhiên cái đẹp của cuộc sống từ những điều đang diễn ra quanh ta như bản thân nó vốn từng có…giản dị vậy thôi nhưng chẳng phải lúc nào ta cũng nhận ra….wind nè : hãy dừng chân 1 chút, hãy bước thong thả 1 chút để có thể lắng nghe những nhịp đập và hơi thở của cuộc sống đang bao phủ quanh mình.em sẽ thấy cs thật đơn giản và nhẹ nhàng.mặc dù vốn dĩ nó rất nhộn nhịp và sôi động đến nghẹn thở nếu ta cứ mãi chạy đua với nó.hôm nay ta cứ vui biết đâu ngày mai vẫn thế. Em đang quen 1 kẻ rất giỏi đóng kịch nếu muốn.và rất biết cách đạt đc mục đích nếu thực sự muốn.nhưng yên tâm đi.hãy dùng con tim mà cảm nhận mọi thứ…lúc nào bước đi thì chẳng ai phải buồn hay hối tiếc bất cứ điều j cả…cùng đặt cược đi.
-[N]ếu cuộc đời bạn phải chịu cô đơn thì đừng để người khác phải chịu cô đơn,lầm lũi giống như bạn,mà hãy đứng lên hãy dìu họ vượt qua bóng đêm của sự cô đơn,bởi cô đơn rất đáng sợ…
-[N]ếu cuộc đời không có tình yêu thì tôi vẫn phải tồn tại,còn bạn thì có thể bạn cũng tồn tại giống tôi nhưng tôi chắc chắn trái tim bạn sẽ trở nên cằn cỗi…
-Nếu con đường mà tôi đang đi cứ dài mãi, dài mãi, dài vô tận thì tôi chẳng biết phải làm sao cả. Tôi chỉ biết rằng lí trí tôi mách bảo 1 thứ ánh sáng kì diệu của tương lai đang thúc dục tôi ở phía cuối con đường. có chăng hạnh phúc thì nó sẽ nằm ở cuối con đường..đt tin là vậy
-Và hãy tin rằng cái gì cũng có giới hạn riêng của nó…
Và nếu trong hiện tại , tương lai , quá khứ tôi không có ước mơ thì tôi ước mình sẽ trở thành 1 con người luôn luôn biến ước mơ thành hiện thực…và thực sự thì những j tôi ước mơ đều đã và đang thành hiện thực.đt cũng bất ngờ về điều đó.ước mơ thì cần gì phải có giới hạn.phải ngăn cấm.mơ thôi mà.
-[N]ếu mình chẳng phải là Quanct_dt thì mình vẫn là mình..là cháu của Ông Bà…là con của Bố Mẹ..là cựu đội trưởng của đtt..là anh trai tốt là a3 tốt của những đứa em…là người bạn tốt của những ai coi mình là bạn..dù mình chẳng là j chăng nữa những mình vẫn mãi là duy nhất.
..oke…quandt_ct….
p/s: lây của cô bạn [Chít] của mình cái phong cách viết âm tính này mất rồi.nhưng căn bản là mình thích vậy..hahahahahha..đt